Thứ Sáu, 7 tháng 10, 2011

câu chuyện truyền thanh


NGÀY ẤY  CÒN MÃI  TRONG TIM
                   Nhân vật:
                   Hùng (nam), Hạnh (nữ) học sinh cấp 3
                   Ông hai: ông nội của hạnh, từng tham gia kháng chiến chống Pháp
                   Thím út: thím của Hạnh, có chồng tham gia kháng chiến

Hùng:         ê, nghe nói hình như ông nội bà hồi đó đã từng tham gia kháng chiến phải không Hạnh?
Hạnh:         ừ, chẳng những tham gia cuộc kháng chiến chống Pháp mà còn chiến tranh chống Mỹ và lập nhiều chiến công nữa
Hùng:         vậy chắc ông nội bà có nhiều huân chương, huy chương lắm phải không?
Hạnh:         dĩ nhiên rồi?
Hùng:         vậy hiện giờ ông nội bà sống ở đâu sao tao qua nhà bà hoài hỏng thấy
Hạnh:         ở Lương Phi cha nội. tui nhớ có lần tui nói với ông rồi mà
Hùng:         ừ, tại tui quên nên mới hỏi lại. có vậy mà cũng nổi nóng
Hạnh:         sao hỏng nổi nóng được, chỗ người ta đang làm bài tập mà hỏi lung tung làm tui phân tâm hỏng biết giải rồi nè
Hùng:         tui giải xong rồi nè, bí quá thì 1 chầu cà phê đi tui cho copy
Hạnh:         hỏng dám đâu, tui suy nghĩ ra rồi, tại ông mà tui quên, để cho tui yên tỉnh một chút xíu là xong ngay
Hùng:         có 8 ngàn cũng keo kiệt nữa. Bà hỏng khao thì 1 chút tui khao bà luôn
Hạnh:         ủa, mà tự nhiên ông đòi khao cà phê tui là sao? Rồi lại tự nhiên hỏi thăm ông nôi tui làm gì? Ý đồ gì khai ra mau đi
Hùng:         có ý đồ gì đâu, bạn bè quen lâu rồi không có dịp tìm hiểu nhau, nay tìm hiểu kỹ thôi. Mà này tại sao ổng không ra ở chung với gia đình bà mà ở trong đó
Hạnh:         người già mà, không thích ồn ào. ở trong đó có vườn, thỉnh thoảng rảnh ông tao ra chăm sóc vườn đỡ buồn, còn ở đây suốt ngày ba mẹ tui và tui đi làm, đi học, bỏ ổng ở nhà 1 mình không an tâm
Hùng:         vậy bà có về thăm nội mày thường xuyên hông
Hạnh:         dĩ nhiên rồi, chủ nhật tuần nào mà hỏng về, thăm ông nội nghe nội kể chuyện kháng chiến thấy thú vị lắm
Hùng:         Bà thì sướng rồi còn ông nội. còn tui ông nội bà nội, ông ngoại bà ngoại đều không còn nữa. Nhiều khi muốn nghe các ông bà kể chuyện cũng không có cơ hội nghe nữa
Hạnh:         sướng gì mà sướng, mỗi người mỗi khác, đôi khi có người còn ông bà nội ngoại mà không biết quí trọng, cứ chê là già cả lôi thôi, rồi nạnh nhau chăm sóc các cụ. Như gia đình bên vợ của cậu tui, ai cũng không chịu nuôi mẹ hơn 90 tuổi. Thành ra bà phải ở nhà của đứa cháu ngoại
Hùng:         tui hỏng có như vậy đâu nghe. Hay là tui có ý kiến này nghe, không đợi lâu, 2/9 này được nghỉ, bà có về thăm nội bà dắt tui đi theo với
Hạnh:         chi vậy cha, định làm quen với ông nội để cua cháu nội à?
Hùng:         bà tính nói là tui muốn cua bà đó à? Đừng có nằm mơ đi. Tại vì người ta muốn nghe kể chuyện chiến đấu, muốn nghe những chiến công của ông cha ta ngày xưa thôi.
Hạnh:         tui sợ ông nghe riết rồi chán thôi, chứ ông muốn thì tuần nào về tui cũng sẳn lòng dắt ông theo để ông làm tài xế cho tui
Hùng:         Hỏng có hứa suôn à nghe, quyết định vậy đi hé, chủ nhật này gặp nhau.
Hạnh:         con Hạnh này trướt tới giờ có thất hứa lần nào đâu
Hùng:         được chở hạnh đi chơi thì còn gì bằng. Nè hỏng hiểu để tui giải thích cho làm bài tập, lẹ đi rồi về còn chuẩn bị bài vở cho buổi học chiều nay nữa chứ. Nhìn là biết hỏng biết làm rồi, ở đó bày đặt làm bộ làm tịch
Hạnh:         giỏi thì ra tay nghĩa hiệp chỉ tui đi
Hùng:         để anh bà ra tay 5 phút là xong ngay thôi

                   Nhạc cắt
Tiếng chó sủa
Hạnh:         Pin đi vô nhà, chị mà mày hỏng nhận ra à cứ sủa um xùm hoài vậy, làm ông nội thức giấc bây giờ
Hùng:         chắc là sủa tui chứ hỏng có sủa bà đâu
Ông hai:     có ai ở ngoài trước vậy bây mà con chó cửa sủa hoài
Hạnh:         thưa ông nội con mới về
Ông hai:     Hạnh  đó hả con. ủa còn đây là ai
Hùng:         con chào nội, con là bạn của Hạnh,
Ông hai:     làm gì đứng hoài vậy, ngồi đi các cháu
Hùng:         ủa ông, hôm nay ông ở nhà có 1 mình hả?
Ông hai:     không phải, còn thím út của Hạnh nữa. nghe con Hạnh nói  hôm nay nó về có dắt thêm 1 người bạn trai nên thím út của nó tranh thủ đi chợ sớm để làm tiệc đãi.
Hạnh:         hỏng phải là ông đâu mà ông mừng
Hùng:         vậy 1 chút Hạnh có thêm 1 người khách nữa à
Hạnh:         ừ, lát nữa đến
Hùng:         để xem mặt mũi ra sao có hơn thằng Hùng này hông mà Hạnh thích
Hạnh:         ừ, thì cứ chờ xem, đảm bảo đẹp trai hơn ông nhiều
Ông hai:     đúng là tuổi trẻ, đi đến đâu cũng khuấy động không khí hết trơn
Hạnh:         trở lại vấn đề chính đi, ông nội la kìa
Ông hai:     hỏng sao đâu cháu, lâu lâu mới có tiếng của tốp trẻ, nội nghe mà cứ tưởng tượng về hồi trẻ của nội vậy
Hùng:         hồi trẻ ông sao, vui lắm hả ông.
Ông hai:     vui cũng có mà buồn cũng có, vì thời đó là kháng chiến mà. Tuổi trẻ đâu có được như bây giờ, cứ đủ tuổi là phải phục vụ quân đội. thậm chí có những cô cậu 15, 16 tuổi như các cháu cũng xung phong làm giao liên, đưa thư.
Hùng:         cũng chính vì nghe Hạnh giới thiệu nên hôm nay con tháp tùng cùng Hạnh đến thăm ông để nghe ông kể chuyện thời tuổi trẻ, của ông tham gia kháng chiến ạ
Hạnh:         hai ông cháu ngồi tâm sự đi, để hạnh vô pha trà rồi cùng ra nghe ông kể chuyện. hôm nay dành cho ông cả ngày để ngh ông tuo nói chuyện truyền thống đó
Ông hai:     cháu biết hông để có được hòa bình độc lập như hôm nay dân tộc ta phải đánh đổi máu, xương và nước mắt của biết bao anh hùng liệt sĩ
Hùng:         2 cuộc kháng chiến đã qua chỉ tính riêng ở An Giang có đến 36.200 gia đình thương binh, liệt sĩ, gia đình có công với cách mạng đang được hưởng trợ cấp
Hạnh:         Trong lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc, các thế hệ người Việt Nam chúng ta đã hy sinh biết bao xương máu, mồ hôi, nước mắt công sức, của cải để gìn giữ độc lập tự do và thống nhất Tổ quốc, xây đắp giang sơn tươi đẹp cho muôn đời con cháu.
Ông hai:         đúng vậy đó các cháu, cuộc kháng chiến giải phóng dân tộc và bảo vệ Tổ quốc ta, hàng triệu người con ưu tú của dân tộc ta, mà phần lớn là thanh niên đã hiến dâng tuổi thanh xuân và cả cuộc sống của mình cho đất nước. Họ ngã xuống trên chiến trường, hoặc khi trở về đã mang trên mình thương tật suốt đời. Hàng triệu ông bà, cha mẹ, những người chồng, người vợ và những người con đã mãi mãi không thể gặp lại những người thân yêu nhất của mình.
Hùng:             nghe ông nói mà cháu muốn rươm rướm nước mắt
Hạnh:             mình nghe mình mới hiểu và trân trọng công lao ấy. Chứ cháu thấy hiện nay có một bộ phận nhỏ thanh niên không hiểu, cứ quay lưng với sự cống hiến của các anh hùng dân tộc. Mỗi lần kêu đóng góp quỹ đền ơn đáp nghĩa hay thăm tặng quà gia đình chính sách là cứ từ chối, nói là chuyện tào lao
Thím út:        cái gì từ chối, mà nói chuyện tào lao vậy cháu
Hạnh:             a, con chào thím út về, ủa hôm nay chú út đâu sao hỏng thấy?
Thím út:        chú út bây đi họp mặt đồng đội ở  Ô Tà Sóc rồi. ủa, đây có phải là cháu Hùng hông vậy ?
Hùng:         dạ con chàu thím, mà sao thím biết con tên Hùng
Thím út:     thì con hạnh nó nhắc bây hoài, nó khen bây học giỏi lại giúp đỡ nó  làm bài tập hoài
Hùng:         cám ơn nghe cô nương
Ông hai:     con về rồi à.
Thím út:     dạ, mà nãy giờ các ông cháu đang nói chuyện gì mà thím nghe hỏng hiểu
Hạnh:         dạ nãy giờ tụi con đang kêu ông kể chuyện kháng chiến năm xưa
Hùng:         đang nói đến sự thờ ơ vô tư, hỏng biết nhớ công lao của anh hùng liệt sĩ của một vài thanh niên hiện nay.
Thím út:     ừ, thím cũng nghĩ là do 1 số ít thanh niên thời nay bị ảnh hưởng của nhiều luồng văn hóa, tư tưởng nên có suy nghĩ lệch lạc. Chứ năm nào đến ngày 27/7 các bạn đoàn viên xã này cũng đều đến thăm tặng quà nội của con hết trơn đó.
Hạnh:         thôi hỏng nói chuyện này nữa. Nội ơi hôm nay là kỷ niệm 66 năm cách mạng tháng tám thành công và ngày quốc khánh nước ta. Vậy thì ông kể chuyện cách mạng tháng tám ở tỉnh ta cho cháu và Hùng nghe được hông ông.
Hùng:         cháu cũng muốn nghe lắm, ông bắt đầu kể đi ông
Thím út:     trúng với ý của nội con rồi đó
Ông hai:     ừ để nội kể. Các cháu biết hông?  Ngay sau thời điểm ấy, Bác Hồ ra lời kêu gọi đồng bào cả nước Tổng khởi nghĩa, động viên quân dân ta nhất tề xông lên giành lấy chính quyền,  Đảng bộ và quân dân An Giang đã vùng lên cướp chính quyền, thoát khỏi ách thống trị của thực dân, phong kiến,....
Thím út:     lúc đó tỉnh ta chia cắt thành tỉnh Long Xuyên và Châu Đốc đó các cháu
Hạnh:         học lịch sử tụi cháu cũng đã biết
Ông hai:     Trong lúc Đảng bộ và nhân dân Long Xuyên, Châu Đốc đang chuẩn bị cướp chính quyền thì ngày 15/8/1945 phát xít Nhật đầu hàng Liên xô và đồng minh không điều kiện, tạo điều kiện cho các nơi vùng lên khởi nghĩa theo lời kêu gọi của Tổng bộ Việt Minh. Bộ máy chính quyền, quân đội của địch ở tỉnh lỵ Long Xuyên hoang mang, rệu rã; các cơ quan hành chính không làm việc, nhiều công chức bỏ về nhà. Đảng viên và quần chúng vô cùng phấn khởi, từng ngày, từng giờ chờ lệnh để vùng lên giành độc lập tư do.
Hùng:         rồi sao nữa ông, tình hình càng trở nên gay cấn, và thời gian nào chúng ta mới đánh chúng vậy ông
Hạnh:         từ từ để ông còn nhớ lại và kể nữa chứ. gấy gáp làm sao ông nhớ hết
Thím út:     nói về cuộc kháng chiến là nội của cháu lúc nào cũng nhớ rất rõ cả. Bây giờ các cháu im lặng để nghe ông kể tiếp đi
Ông hai:     Ngày 23/8, Tỉnh uỷ Long Xuyên nhận được chỉ thị của Xứ uỷ cướp chính quyền vào 25/8. Tỉnh uỷ cấp tốc triệu tập hội nghị quyết định cướp chính quyền Chợ Mới vào ngày 24, sau đó đưa lực lượng hỗ trợ cướp chính quyền ở tỉnh lỵ Long Xuyên vào 25/8- cùng ngày với Sài Gòn.
Hùng:         rồi cuộc tiến công của ta có diễn ra đúng theo dự kiến hông thưa ông?
Ông hai:     Đúng chứ cháu. Ngay đêm 23 rạng 24/8, ban lãnh đạo chỉ huy lực lượng xung kích đến dinh quận lấy áp lực của quần chúng buộc Quận trưởng phải giao chính quyền. Trong ngày 24, đồng báo khắp các xã trong quận vùng lên giành chính quyền. Cùng ngày các đội tự vệ chiến đấu bao vây bắt 2 đồn lính tại bến phà Vàm cống đầu hàng, giao nộp 8 súng và 80 viên đạn. rồi sang Ngày 24/8 tại tỉnh lỵ Long Xuyên, ta vận động các đoàn thể, tôn giáo yêu cầu họ ủng hộ Việt Minh cướp chính quyền, đấu tranh với tỉnh trưởng buộc phải giao lại chính quyền cho Việt Minh. Đêm 24/8, lực lượng cách mạng hầu như làm chủ hoàn toàn tỉnh lỵ.
Hạnh:         chà hay quá, vậy mà bấy lâu nay ông hỏng chịu kể cho cháu nghe, cứ kể toàn là những trận đánh sau này không à
Hùng:         chắc cô nương hỏng kêu kể nên nội hỏng kể
Thím út:     nói thiệt nghe cháu Hùng, con Hạnh hễ mà nghe nội nó kể chuyện chưa đầy nữa tiếng là nó buồn ngủ rồi, nên nghe cái gì cũng nữa chừng hết trơn đó.
Hùng:         vậy mà cũng khoe ta đây tuần nào cũng được nghe ông nội kể chuyện kháng chiến
Hạnh:         ừ, miễn sao người ta có nghe là được rồi. ông kể tiếp đi ông
Ông hai:       Rạng ngày 25/8, lực lượng quần chúng rầm rộ từ Chợ Mới, Lấp Vò sang và từ Thốt Nốt, Châu Thành kéo về tỉnh lỵ, đường xá chật người với băng cờ, khẩu hiệu rợp đường phố. Đúng 12 giờ ngày 25/8, tại quảng trường trước nhà việc Mỹ Phước  cuộc mít tinh bắt đầu trước một rừng cờ đỏ sao vàng tung bay . Sau đó, cuộc mit tinh biến thành cuộc biểu tình tuần hành thị uy trên khắp các nẻo đường từ tỉnh lỵ, về các địa phương. Trước khí thế thắng lợi, bọn tay sai quận Châu Thành, Thốt Nốt hoảng sợ xin đầu hàng. Ngày  25/8/1945 tỉnh Long Xuyên được hoàn toàn giải phóng
Thím út:     Cùng ngày này tại quận Tân Châu, lãnh đạo cùng đông đảo quần chúng làm áp lực buộc tên chủ quận giao chính quyền và toàn bộ vũ khí. Đồng bào trong quận đồng loạt nổi dậy quét bọn tề xã.Theo lệnh Tỉnh uỷ, các đồng chí khẩn trương đưa lực lượng để hỗ trợ cướp chính quyền Châu Đốc. Chiều 25/8 lực lượng của ta ở Hồng Ngự, Tân Châu khoảng 1.000 người có trang bị súng và vũ khí thô sơ kéo qua Châu Đốc bằng đường thuỷ.
Hạnh:         ủa sao thím biết hay vậy, thời đó thím chưa ra đời mà
Thím út:     cháu quên là gia đình bên ngoại thím ở Tân Châu à, không được chứng kiến thì nghe lời kể của các cô chú lão thành cách mạng
Hùng:         rồi sao nữa thím
Thím út:     ừ thì .... thì ....
Ông hai:     Để ông tiếp lời thím tụi bây. Các cháu biết hông? đêm 25/8, lực lượng tại chổ kết hợp với lực lượng Tân Châu, Hồng Ngự  sang đã vây chặt dinh Tỉnh trưởng, đồn cảnh sát, kho bạc, kho súng, nhà dây thép, bót lính kín và bắt 1 số tên ác ôn; đồng thời nhanh chóng cắt kẻ băng cờ, khẩu hiệu...tán phát ngay trong đêm. Đúng 3 giờ sáng, lực lượng của ta đồng loạt chiếm các cơ sở cộng cộng, thu trên 100 súng cùng với lực lượng từ các ngà rầm rập kéo về điểm lễ.
Hùng:         chà cuộc tiến công của quân ta diễn ra nhanh chóng và thần tốc quá hé ông
Hạnh:         chiến tranh mà, thời cơ đến thì phải tranh thủ đánh nhanh rút gọn, ông hỏng nghe ông bà xưa nói sao ?
Ông hai:     ừ, có thể nói cuộc cách mạng tháng tám trên khắp cả nước ở địa phương nào cũng diễn ra nhanh cả. ở tỉnh ta ngay sáng hôm sau 26/8 đông đảo lực lượng Thanh niên Tiền phong, các tôn giáo, đảng phái hàng ngũ chỉnh tề tập trung tại sân vận động ...để dự lễ mit tinh ra mắt chính quyền nhân dân, sau đó là cuộc biểu tình thị uy khắp đường phố... Với số súng thu được của Pháp ở Châu Đốc, ngay trong ngày 26/8/1945 lực lượng Cộng hoà Vệ binh tỉnh Châu Đốc được thành lập, gồm 5 trung đội, hơn 200 quân.
Hạnh:         nảy giờ kể ở Long Xuyên, Tân Châu, Châu Đốc. còn  ở các huyện khác thì sao hả ông
Ông hai:     diễn biến cuộc chiến ở các huyện khác cũng lan nhanh không kém. Theo đà thắng lợi, Ngày 28/8 quân ta tiếp tục cướp chính quyền ở quận Tịnh Biên, kéo lực lượng vào Tri tôn tiếp quản chính quyền. Theo yêu cầu của Đảng bộ Long Xuyên, Hà Tiên, Cần Thơ, Sa Đéc, Tỉnh uỷ Châu Đốc quyết định chi viện cho Hà Tiên 1 đại đội khoảng 30 súng, Cần Thơ 2 trung đội có 30 súng, Long Xuyên 20 súng, Sa Đéc 20 súng để hỗ trợ các nơi này cướp chính quyền và bảo vệ chính quyền cách mạng non trẻ.vừa mới giành được.
Hùng:         vậy là chúng ta đã giành thắng lợi hoàn toàn cuộc cánh mạng tháng tám
Thím út:     chỉ trong vòng 7 ngày chúng ta giành chính quyền về tau nhân dân
Ông hai:     Đúng vậy các cháu,  từ 22- 28/8/1945, nhân dân tỉnh ta dưới sự lãnh đạo của Đảng đã vùng lên đạp đổ ách thống trị của bọn cướp nước và bán nước, giải phóng cuộc đời của người dân nô lệ suốt 78 năm và nỗi áp bức từ bao đời dưới chế độ phong kiến, để đứng lên làm chủ cuộc đời, góp phần mở ra trang sử mới cho dân tộc. Ngày đó đã đi vào lịch sử quê hương với những trang chói lọi và niềm tự hào muôn thuở.
Hạnh:         hôm nay nghe ông kể sao hay quá, phải chi con ra đời sớm con sẽ chứng kiến được khuôn cảnh hào hùng ấy
Hùng:         thôi đi bà, ai đời mong muốn mình sinh ra vào thời chiến tranh loạn lạc, nguy hiểm thấy mồ
Hạnh:         người ta chỉ nói điều không thể xảy ra thôi mà.
Thím út:     rồi đó, ông đã kể diễn biến của cuộc cách mạng tháng tám ở tỉnh ta, các con nghe xong có cảm xúc gì nào ?
Hùng:         khâm phục tài lãnh đạo và tài chiến đấu của quân dân tỉnh nhà. Tự hào về truyền thống cách mạng của dân tộc
Hạnh:         và còn vô cùng biết ơn những người đã không tiếc máu xương hy sinh để cho chúng ta có cuộc sống ấm no hạnh phúc như hôm nay
Ông hai:     các cháu biết vậy là tốt rồi. không phải chỉ bằng lời nói suôn, mà các cháu phải thể hiện bằng hành động. tự hào, biết ơn chúng ta càng phải ra sức học tập, lao động, không chỉ để xây dựng tổ quốc giàu đẹp mà còn tham gia bảo vệ tổ quốc như tham gia nghĩa vụ quân sự, hay các phong trào đấu tranh phòng chống tội phạm, giữ gìn an ninh trật tự tại địa phương.
Hạnh:         con biết rồi.
Hùng:         và con sẽ đăng ký tình nguyện tham gia nghĩa vụ quân sự khi đến tuổi hé Hạnh hé
Hạnh:         ông đi thì kệ ông nói tui làm gì? Tui đâu phải là bạn gì ... gì của ông đâu
Hùng:         ừ, từ chối đi, chừng nữa hối hận hỏng kịp đó
Ông hai:     thôi đừng có giỡn nữa. Sao rồi, thím út nó hôm nay định làm món gì đãi tụi nó đây
Thím út:     ý chết, nãy giờ lo nói chuyện, con quên. Con định làm mắn kho cá linh ba ạ, lâu dữ rồi nhà mình hỏng có ăn mắn. Còn có chuột đồng nữa ạ
Hạnh:         nhắc mà con muốn thèm, để con vào tiếp thím, cho hùng ngồi nói chuyện với nội hé thím hé
Ông hai:     ừ cháu coi phụ thím cho lẹ cũng trưa rồi. để ông trò chuyện thêm với cháu Hùng một chút
Hùng:         sẳn đây ông kể lại những kỷ niệm thời kháng chiến cho cháu nghe đi ông
Ông hai:     ừ, từ từ để ông kể .....

(nhạc lồng lời thoại cuối của Hùng và ông hai)
 Châu Phong (đài truyền thanh Tri Tôn – AG)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét